Về với vùng đất biên giới An Phú - một huyện cù lao thuộc tỉnh An Giang nơi giáp ranh với biên giới Campuchia đồng thời cũng là nơi đầu nguồn sông Mê Kông đổ vào Việt Nam làm nên chín nhánh phù sa mang dáng rồng uyển chuyển. Không biết vì đâu có tên gọi An Phú, nhưng có lẽ chỉ một lần đến thăm thôi cũng đủ để du khách cảm nhận được sự trù phú đầy bình an từ mảnh đất cồn bốn bề sóng vỗ này.
Những khoảng sân vàng rực một màu khô ở vùng biên giới Tây Nam. Ảnh: Hà Quốc Anh
Đến thăm An Phú một ngày nắng tháng 3, du khách có thể thấy những tấm đan trên đó là vô vàn những loài cá ngon đang được làm khô.
Cá vùng An Phú là đa dạng và nhiều nhất đồng bằng miền Tây. Cá để ăn không hết nên người ta bán, bán tươi không kịp lại làm khô chờ dịp khác bán, chính vì vậy nơi đây như thủ phủ của khô cá nước ngọt. Những loại cá thường thấy ở đây là cá lóc, cá sặc rằn, cá tra phồng nhưng để gọi sành ăn và khéo chọn phải kể đến các loại khô như khô cá sủ, cá trèn, cá kết, cá khoai, cá chạch… Các loại này thường ít được bày bán, chỉ có người biết mua tặng riêng người biết ăn mới hoạ hoằn có được.
Hằng năm dân thập phương đến Châu Đốc hành hương kết hợp du lịch nhiều vô kể. Họ đi vòng chợ Núi Sam rồi ghé ngang chợ Châu Đốc, khô mắm bày đầy la liệt bắt mắt, bắt mùi… mà ai cũng e dè khi mua sắm, vì giá cả như ma trận và chất lượng phập phù như con nước ngã ba sông.
Mẻ khô nướng thơm giòn làm mê hoặc lòng khách phương xa. Ảnh: Hà Quốc Anh
Đến với An Giang được nhâm nhi món khô cá lưỡi trâu mới thấy được hết sự tinh tế trong ẩm thực của quê hương mình. Miếng khô mỏng như bánh tráng phơi sương, giòn như bánh đa xứ Bắc, thơm như dầu gội cô Ba mà lại ngọt như mía lao đem nướng.